Bình thường con không thể ở lại đến cuối các giờ NBY được vì múi giờ của con cách múi giờ bên nhà 12 tiếng và những giờ cuối con thường đã vào làm việc hoặc vẫn còn đang làm việc.
Hôm nay con đã sắp xếp được công việc và có mặt từ đầu đến cuối của kỳ NBY sáng nay lúc 4:25 đến 6:33 sáng giờ VN, tức là 4:25-6:33 chiều, giờ Florida chỗ con.
Sau giờ NBY là giờ tập thể dục Phối Hợp Tâm Thể Khí 28 phút của thầy. Nhìn thấy cả nhà đứng lên vận động, cùng đập tay, vỗ tay, thật vui. Song đến đoạn phải đứng một chân bên này để quay các khớp của chân và hông bên kia là lúc càng vui hơn. Các tư thế trên màn hình lần lượt thay đổi. Con đã cười thầm vì con biết những động tác này là những động tác khó nhất. Trong nhà con, mọi người cũng y chang vậy thôi . Người trẻ hơn thì đứng một chân được lâu hơn một chút. Người ít trẻ hơn thì ngồi xuống ghế. Ba con chưa lớn tuổi lắm nhưng vì có cái bụng… bia hơi khá giả nên phải nằm xuống mới có thể quay được đầu gối. Các hình ảnh trên Zoom lúc đó bỗng có thêm bao nhiêu là “action” thật vui, cứ như phim hành động
Dưới này bà con đứng nằm ngồi… bò, trên đó thấy cứ vẫn đứng “quậy… múa” vững vàng như chùa một cột. Thiệt là siêu nễ luôn. Tụi con dưới này cứ nhìn thầy, nhìn nhau… và cười khúc khích… vì thấy mình nhỏ tuổi hơn thầy nhiều mà sao đứa thì cứng đơ như cây cuốc, đứa thì xiểng niểng té lên té xuống
Đến khúc cuối khi chị Dung cảm ơn cả nhà và nói mở video lên để cùng nhìn nhau, chào nhau,… con thấy mọi người như quyến luyến không muốn chia tay…. Thấy thương gì đâu.
Lúc đó con có cảm giác mọi người như chung một nhà, cùng chung một mẹ
…
Nghĩ lại, con xúc động quá, con phải viết lại những dòng chữ này trước khi mình lại sống nhanh quá và để mọi thứ bị cuốn trôi đi, không kịp nhận ra và trân quý.
Trong khi mọi người ai cũng bận rộn, ai cũng ít nhiều có những trách nhiệm riêng, phải chạy theo bao nhiêu là công việc để kiếm tiền… và sẽ đi đến tình trạng quên đi chính mình. Ngay cả trong gia đình, cha mẹ, anh chị em, những người thân, và kể cả bác sĩ của chính chúng ta (một khi chúng ta rời phòng khám bệnh ra về),… bao nhiêu lần chúng ta được nhắc nhở hãy duy trì những thói quen tốt, nên ăn uống có chánh niệm, cần kiên trì tập luyện thể dục…?
Con biết thầy và các ACE BTC TNV rất bận rộn và bận hơn chúng con gấp nhiều lần… Ấy vậy mà, hai lần mỗi ngày, hoàn toàn vô vụ lợi: Thầy cùng các anh chị em thiện nguyện viên, ban tổ chức vẫn dành thời gian tổ chức NBY cho chúng ta hai lần mỗi ngày; mỗi lần hơn hai tiếng. Và thường xuyên nhắc nhở chúng ta hãy cố gắng nối kết và tham dự NBY với thầy và mọi người trên phòng Zoom… Để làm gì? Để chính chúng ta được khoẻ, để chúng ta cùng nhau lan toả tình yêu thương và năng lượng tích cực của mình đến mọi người thân xung quanh và muôn loài.
Chúng con biết ơn và mang ơn tình yêu thương của thầy và BTC dành cho chúng con. Chúng con sẽ hằng ngày cố gắng nhiều hơn để không phụ lòng thầy và BTC, để tiếp tục làm những hạt giống và lan toả yêu thương.
Anne Khánh Vân