Chậm Lại… Để Yêu Thương

Chậm Lại… Để Yêu Thương

Cử Chỉ Đẹp...

Hôm nay tôi có họp và tiệc cuối năm với cấp trên, có cả màn ảo thuật đặc biệt giúp vui ở phần cuối nên buổi tiệc kết thúc hơi trễ, mãi 9 giờ tối mới lò mò về.

Khi lái xe về gần đến nhà, tôi nhớ ra hôm nay cũng là ngày trong tuần County đi lấy rác. Mùa đông trời tối sớm. Thời tiết mấy hổm rày lại nhiều gió và lạnh âm độ C, nên thật nhát ra ngoài trời. Tôi tưởng tượng sau khi mang cặp giỏ đi làm vào nhà, tôi sẽ phải đẩy hai thùng rác vào trong. Nhưng khi đến nhà, tôi ngạc nhiên không thấy thùng rác của mình nằm bên lề đường đợi. Lái xe vào sâu bên trong driveway thì thấy thùng rác đã nằm ngay ngắn ở chỗ của chúng.

Tôi mỉm cười, thấy vui trong lòng và nghĩ bụng chắc ông bà hàng xóm Samy và Maha đã mang vô giùm vì thấy mình về trễ. Vào trong nhà tôi vội vàng nhắn tin cảm ơn. Tuy chưa trễ lắm và chắc Samy Maha chưa ngủ nhưng tôi không đợi tin nhắn hồi đáp của họ. Ngày hôm sau lại bận rộn với công việc nên cũng quên ngó chừng tin nhắn trả lời của Samy Maha. Đến chiều, vẫn không thấy Samy Maha nhắn tin acknowledge gì hết. Bình thường họ luôn mau mắn nhắn tin qua lại với tôi khi có chuyện gì cần trò chuyện. Tôi chợt nghĩ có thể nào không phải Samy và Maha đã mang thùng rác vào giùm nên họ chưa biết trả lời sao (?). Tôi bèn mở cuộc điều tra.

Tôi nhắn tin cho tía Hai Lúa hỏi hôm qua trước khi đi làm tía có ghé qua nhà tôi mang giùm thùng rác vào trong không. Tôi chỉ hỏi phòng hao chứ trong bụng đã nghĩ chắc tía không tiện ghé qua. Đúng vậy, tía xác nhận đã không làm. Thế là tôi vào lục xem lại video gắn ở trước nhà. Thụt lùi lại từng mốc giờ xem hình ảnh thùng rác biến mất khoảng lúc nào. Sau đó mới xem lại từng đoạn trong mốc giờ đó để thấy chi tiết trong đoạn phim ghi lại.

Quả đúng không phải Samy và Maha đã mang thùng rác vào giùm tôi và chắc họ cũng không (chưa) biết ai đã làm chuyện đó.

Một chiếc xe ngừng lại giữa hai driveway nhà tôi và nhà Samy Maha. Một cậu thanh niên trẻ bước ra. Tôi nhận ra là Nicholas. Ngày tôi mua nhà này và về làm hàng xóm với Samy và Maha thì Nicholas chỉ mới lên năm, còn tập đi xe đạp. Hôm nay Nicholas đã 17 tuổi. Nicholas đeo ba-lô đi học sau vai. Không thấy xe của Samy và Maha trong driveway. Là bạn Nicholas chở cậu về nhà giùm. Nicholas bước đến thùng rác để trước nhà cậu, mở ra xem và đẩy vào bên trong. Thùng rác nhà tôi vẫn nằm bên lề đường. Tôi kiên nhẫn đợi video lướt qua thì vài phút sau thấy Nicholas lại đi ra, qua phía lề đường nhà tôi và đẩy thùng rác của tôi vào trong driveway nhà tôi.

À ha, trả lời là đây. Và có vẻ Nicholas không hề kể cho ba mẹ cậu nghe về việc làm đó vì có thể với Nicholas chuyện đó không có gì đáng để phải kể lể với ba mẹ dù đó là lần đầu tiên cậu làm. Nhưng với tôi thì đây là một cử chỉ rất đặc biệt. Bình thường tôi cũng không về nhà trễ và bốn năm qua được làm việc tại nhà, thùng rác được mang vào trong khi trời còn sớm, gần như cùng lúc với khi Samy và Maha đi làm về và mang thùng rác của họ vào. Chỉ hôm nay một vài sinh hoạt của tôi bị xáo trộn vì buổi tiệc cuối năm… Và nhờ vậy, đã có những chuyện thú vị!

Tôi lại nhắn tin cho Samy và Maha, “Ôi Samy Maha, Nicholas thật dễ thương! Tôi xem lại video và thấy Nicholas đã mang thùng rác vào giùm. Appreciate his nice gesture so much. Anh chị cảm ơn Nicholas giùm tôi nhé!”

Khoảng 2 phút sau, Samy và Maha nhắn tin lại, “Qua giờ chúng tôi cũng chưa có dịp hỏi Nicholas. Chỉ vừa nói chuyện với Nicholas sau khi nhận text của Anne. Nicholas nói không có chi…”

Tôi nhắn tin lại, “Nicholas has grown into a great man… Phải có sự quan tâm, phải có tình yêu thương và có tinh thần trách nhiệm mới có được những cử chỉ đẹp.” Và tôi khen Samy và Maha đã nuôi dạy các con của họ rất chu đáo và tôi đã may mắn được làm hàng xóm và được hưởng ké.

Chậm Lại…

Tôi có khá nhiều những thói quen không tốt. Từ lúc nhỏ, khi các bạn trang lứa chơi đủ các trò dưới sân chơi trong xóm hay ngoài những hiên nhà thì trên lan-can gác gỗ nhà tôi, tôi lại đang ngồi chép bài, làm toán hay phải luồng thun kết nút phụ má hoàn tất những bộ đồ trẻ con mới may để làm hàng ra chợ bán.

Khi khác thì vừa dạy học cho các em, vừa nấu ăn… dù chỉ 9-10 tuổi. Luôn phải làm việc rất nhiều nên phải luôn xoay sở sắp xếp mọi thứ vào thời khóa để tối đến có thể được ngủ một ít giờ.

Thành thói quen, lớn lên, làm gì cũng làm thật nhanh để ngoài những việc phải làm, hay để phụ giúp những ai cần… tôi còn có thể làm được thêm những việc mình yêu thích (như viết lách nè)… nên nhiều khi vừa ăn tôi cũng có thể vừa ngồi trước màn hình và đánh máy; hoặc đã lên giường mà chưa buồn ngủ lắm, tôi vẫn ráng mở sách đọc thêm vài dòng trước khi mắt sụp xuống; cứ luôn cố gắng ngốn thật nhiều việc vào trong một ngày… để 24 giờ của mình làm được thật nhiều việc (với mình là) hữu dụng, để lỡ ngày mai không thức dậy thì cũng không có gì hối tiếc, không có gì muốn làm mà chưa kịp.

Có khi tôi cũng nói rất nhanh nữa. Nhớ một lần, khi má tía Hai Lúa mới sang Mỹ và còn ở chung, tôi đang làm việc trên lầu và nghe có tiếng tía tôi từ tầng dưới đi lên tầng giữa là nhà bếp và phòng sinh hoạt gia đình, tôi đã nhắn vọng xuống nhờ tía ngó chừng giùm gì đó. Tôi không nghe tía trả lời đã nghe tôi nói mà nghe tiếng bước chân của tía đi ra phía cầu thang nói vọng xuống tầng dưới với má tôi, “Bà làm ơn lên đây nghe giùm tui coi con Mimi nó nói cái gì mà tui không thể hiểu nổi…”

Tôi nghe xong thì không nín được cười… và hoảng hồn. Ôi, thấy tía mình rồi, mình bậy quá! Đáng lẽ phải đi xuống nói trực tiếp với tía. Lần sau nếu đang lỡ làm việc gì thì phải đợi xong việc rồi hãy xuống nói! Không được nói vọng từ xa như vậy. Lúc đó tôi cũng vở ra là mình nói nhanh đến nổi tía má nghe không kịp.

Nhiều người thân, bạn bè mỗi khi thấy bài viết mới của tôi vẫn hay trêu hỏi, “làm việc mười mấy tiếng mỗi ngày, xong rồi lại làm bao việc khác, lấy đâu ra thời gian để viết?” Tôi đã đùa và trả lời họ rằng các ngón tay tôi lướt trên bàn phím như bay nhảy nên tôi không cần nhiều thời gian để viết. Các ý tứ luôn được sắp xếp tuần tự sẵn trong tâm trí, đôi tay chỉ là thư ký cho trái tim.

Ngay cả trong sở làm, nhiều nhân viên và bạn đồng nghiệp cũng thường la, “Anne, tại sao cô cứ làm việc như của ba bốn người? Vận tốc của cô quá nhanh…” Thật vậy, dường như tôi luôn làm quá nhiều việc và làm rất nhiều thứ cùng một lúc… chưa bao giờ dành thời gian chăm sóc mình hoặc làm gì đó cho chính mình một cách đúng đắn và làm chậm đủ. Dường như ngày nào cũng làm việc đến quá nửa đêm… Cứ tưởng làm như vậy là lời, nhưng năm tháng qua đi càng thêm tuổi thì càng nghiệm ra và thấm thía mình đã “nuôi dưỡng” những thói quen không tốt; mình đã thiếu rất nhiều thứ, và cái thiếu quan trọng nhất là thiếu yêu thương chính bản thân.

Tinh thần hay thể lý, khi mất quân bình thì sớm muộn gì cũng sẽ đến giai đoạn mọi thứ trỗi dậy “đình công” và đòi chậm lại bởi mọi thứ đều nằm trong Luật Nhân Quả, Luật Bảo Toàn Năng Lượng, Luật Hấp Dẫn của Vũ Trụ,… như Thầy đã luôn nhấn mạnh trong các bài giảng!

Trong hơn năm qua, tôi bị khựng lại và đặt cho mình nhiều câu hỏi, “tại sao mình cứ luôn làm việc quá nhiều?” “mình là ai?” “mình có mặt nơi đây để làm chi” “sứ mệnh của mình là gì?” v.v…

Và vào đúng khoảng thời gian đó, duyên phước lành đưa đẩy đến cho tôi cơ hội học ngồi bình yên, tịnh tâm, kết nối với Vũ Trụ, kết nối với thiên nhiên, kết nối với cơ thể, kết nối với chính con người sâu thẩm bên trong… và nhận ra vô vàn điều nhiệm mầu!

Tôi đã học sống chậm lại!

Học thật sự ăn một bữa cơm có chánh niệm: biết thưởng thức thức ăn, biết nhai chậm để lưỡi có đủ thời gian kết nối nói chuyện với não bộ và nước miếng kịp tiết ra để tiêu hóa thức ăn một cách đúng đắn, để chuyển hóa thức ăn thành chất bỗ và nuôi cơ thể tốt nhất có thể.

Tôi học sống chậm lại để kịp nghe tiếng chim hót, tiếng ve kêu, tiếng nước chảy… hòa nhịp vào thiên nhiên.

Tôi học sống chậm lại để ngắm hoa, nhìn mây trời, mọi vật xung quanh với cái nhìn yêu thương, trân quý…

Học sống chậm lại để nhận ra mình được yêu thương và nói lời Cảm Ơn!

Mình đã có thể phớt nhanh qua mọi thứ và chẳng thắc mắc ai đã mang thùng rác vào dùm. Hoặc chỉ cần nghĩ… có cảm ơn rồi, thế là lịch sự và đủ rồi; Samy Maha có trả lời cũng được, không trả lời cũng không sao. Và mình sẽ mãi không biết Nicholas đang lớn lên với những đức tính cao đẹp. Samy và Maha cũng đã có thể hụt mất dịp biết con họ đã có những việc làm đáng khen. Và chúng tôi sẽ mất luôn cơ hội dành cho nhau vài phút chuyện trò và Samy và Maha đã rất vui và khen lại tôi rằng họ đã may mắn có hàng xóm tốt lành (Samy và Maha khen chứ không phải KV tự khen mình đâu nghen)

KV thường nghe câu hỏi thế nào là sống Chánh Niệm? Có phải là sống biết tập tạo phước trong mỗi việc làm chứ không làm hao tổn phước? Có lẽ những cử chỉ đẹp như của Nicholas là ví dụ chăng? Nicholas 17 tuổi. Bao nhiêu các em trẻ 16-17 tuổi thời nay không cần nhờ mà vẫn làm, biết quan tâm để ý các hoạt động và những người xung quanh? Tôi hỏi mình nếu có con, mình có dạy được con mình như vậy không?

Không phân biệt lợi ích của mình với lợi ích của hàng xóm, không giới hạn chỉ làm những điều tốt lành cho chỉ người trong gia đình. Từ nhỏ ông ngoại KV đã dặn phải luôn biết đối đãi và từ tốn; phải chào hỏi thật to và cảm ơn thật rõ.

Ngẫm lại thấy thật đúng: Khi mình sống với thái độ ân cần, quan tâm và biết ơn cho tất cả những gì được nhận, từ những cái nhỏ nhất, thì mình luôn hạnh phúc vì mình biết nhận ra mình được yêu thương và mình sẽ biết trân quý mọi thứ nhiều hơn, đúng nghĩa hơn, đúng cách hơn.

Có những cử chỉ dù nhỏ thôi, có thể làm cho người nhận vô cùng hạnh phúc, họ sẽ nhớ mãi. Khi khác, chỉ một chữ hay một hành động vội vàng, cũng đủ gây tổn thương. Và quan trọng hơn nữa, nếu mình sống vô tình và thiếu chánh niệm với bản thân thì chính mình sẽ là nạn nhân! Nên từ hôm nay mình đã dặn dò mình cần học yêu thương và đối xử tử tế với mình… Khi mình mạnh khỏe, an vui và vững vàng thì mình mới có thể giúp đỡ những người xung quanh và lan tỏa những điều thiện lành.

Cầu mong bình an hạnh phúc đến với muôn người, muôn loài… và đại gia đình TLTT mình năm mới

“Thân Khỏe – Tâm An – Trí Sáng”!

Anne Khánh Vân
2 tháng 1, 2024

Bài Liên Quan

stones, meditation, balance-1058365.jpg

Bạn Đồng Hành Cùng Khóa Học

Bạn tham gia TLTT được mấy lần rồi nhỉ? Khi thu nhận được nhiều lợi lạc cho bản thân, lẽ thường tình chúng ta sẽ muốn lan tỏa đến người thân, nhất là những ai có vấn đề sức khỏe, để họ cùng hưởng lợi. Vậy nếu phải tóm lược

girl, forest, zen-3516113.jpg

Bài Viết Thiền Minh Sát Tuệ

Chúng tôi đi Tu thiền. Đó là một trải nghiệm hướng nội mà không phải ai cũng có đủ Duyên để tham gia . Khi làm thủ tục nhập Trại Thiền , các cháu có nói chương trình rất nặng , 10 giờ ngồi thiền mỗi ngày , các Cô

heart, hd wallpaper, leaves-1192662.jpg

Ba Bộ Đồ… và Cái Kệ!

Tối hôm qua, khi đang NBY thì mình nghe tiếng đùng đùng đùng kéo dài liên tục phía dưới lầu, làm thất kinh hồn vía.  Chẳng lẽ năng lượng xuống mạnh quá, tạo ra lực xoắn ốc như trong phim Mai-Ca từ trên trời rơi xuống, làm những thứ xung quanh

running, sport, race-4782721.jpg

Kết Nối Với Cơ Thể

Quảng An đã chứng kiến rất nhiều lần ở dọc bờ sông Potomac vùng thủ đô Hoa Thịnh Đốn: trời trưa nắng chang chang, mấy chị em hơi nặng ký muốn giảm cân, phải mặc những bộ quần áo bằng nilon chạy bộ và bên cạnh có một anh huấn

Kết Nối Với Thiên Nhiên

Bức hình này được chụp sáng nay ở vườn nhà QA sau khi QA ngồi bình yên (NBY) và đi một vòng thăm chào cây cối chim cá. 😊 Mấy em cá này đã được mình “free” từ hồ kiếng tù túng chật chội ra sống ngoài trời thiên nhiên

SỰ KẾT NỐI NHIỆM MÀU

Chắc chắn đã nhiều lần chúng ta thắc mắc tự hỏi mỗi giây phút có bao nhiêu hài nhi chào đời.Theo thống kê mới nhất của World Population Clock ngày 28 tháng 7 năm 2023, mỗi ngày có khoảng 150 ngàn sinh mạng ra đi, cùng lúc khoảng 350 ngàn

Cảm nghĩ sau khóa học tại Westminster

Thế là mình đã kết thúc khóa thanh lọc thân tâm của Thầy Thích Tâm Thành tại Westminster, California trong tháng 8/2023. Bốn ngày được trực tiếp thực hành dưới sự dẫn dắt của Thầy. Thời khóa mỗi ngày là: Xổ ruột, tập các bài thể dục, đi thiền hành,

lavender, heart, books-2430927.jpg

Hành trình Thanh lọc Thân – Tâm từ 11-14/5/2023

Từ một nhân duyên mà mình đã có mặt trong khoá Thanh lọc Thân-Tâm (cha đẻ phương pháp này là Tiến sĩ -Bác sĩ, Tu Sĩ Thích Tâm Thành) trong 4 ngày tại Chùa Long Phú Mỏ Cày bắc, Bến Tre. Tập trung trong 4 ngày và lịch sinh hoạt

Hành Trình Quay Về Với Chính Mình

Thương kính gửi Thầy Thích Tâm Thành! Thầy ơi, ai đó đã nói đại ý: Khi người học trò sẵn sàng thì vị Thầy xuất hiện. Điều này đặc biệt đúng với con khi nhân duyên đủ đầy để con được tham dự khóa thanh lọc thân tâm cấp 3

Hãy Tự Vỗ Vai Mình…

Con vừa kết thúc ngày làm việc và nhớ lại buổi chuyện trò giao lưu cuối năm của Thầy cùng các học trò và TNV khắp nơi sáng nay (tức là tối hôm qua, thứ Tư giờ VN). Những buổi NBY hằng ngày mà chúng ta được thầy cùng ngồi

Khi Chuyển Hóa Thân Tâm Chạm Đến Yêu Thương 

Tối hôm đó, tụi mình cùng nhau tụ tập tại hội trường nhỏ, được ban tổ chức chiêu đãi “Bữa ăn Thiên Đường”. Gồm cà rốt, khoai tây, củ dền, bông cải xanh rắc thêm vừng và đậu phộng thơm thơm. Ngoài ra, còn có súp với màu đỏ đặc

Kiên Trì Thanh Lọc Thân – Tâm, Vượt Qua Bệnh Nặng

Năm 2016, tôi gặp một tai nạn thảm khốc, gãy 9 xương sườn, sụp 2 đốt sống 11 + 12 và sụp 2 lá phổi. Sau đó, tôi mắc chứng bệnh rất nặng đó là suy tuyến yên, suy toàn bộ tuyến nội tiết, tuyến thượng thận, tuyến giáp, tiểu

Kính gửi Thầy Tâm Thành

Thưa thầy, con thường có thói quen viết một bài mới và đọc một cuốn sách mới mỗi đầu năm. Năm nay, vì bốn năm tháng qua con và gia đình, nhất là em con, đã được nhiều duyên phước lành đến với thầy, đến với chương trình Thanh Lọc

Nhật Ký Thanh Lọc Thân Tâm 5 Ngày 4 Đêm

Hôm qua Quỳnh vừa mãn khóa Thanh lọc thân tâm của thầy Thích Tâm Thành diễn ra tại Nha Trang. Kết quả Quỳnh giảm được 4kg, cơ thể nhẹ bẫng và đặc biệt là minh mẫn lạ kì (điều mà mình đã nghe nhiều nhưng giờ mới được thực chứng).

Sống Thuận Tự Nhiên- Bình An Và Hạnh Phúc Hiện Hữu

Mới đây mình có công việc cần về thăm nhà và làm một số bổn phận với tổ tiên. Mình có chuyện này khá thú vị xin được chia sẻ với cả nhà ạ. Hôm đó mình đến chỗ đổi tiền ở khu Ông Tạ, Saigon. Khi vào tiệm thì

Scroll to Top
Scroll to Top